THÁNG TƯ
DƯƠNG ĐÀO
Này em, con bồ câu ĐàLạt Gù trên nóc chợ giữa mù sương Cành lan trắng cũng vừa thơm ngát Theo cùng em lên dốc đến trường
Ngày bình minh má hồng nắng nhạt Cành thông non vừa lớn bên hồ Em chân suối tung tăng tiếng hát Hồn tôi sỏi vụn cũng soi mòn
Tôi đồng bằng đem trâu lên núi Hát nghêu ngao giữa lối hoa đào Lúc đó em và trăng cùng tuổi Mình yêu trăng và mình yêu nhau
Nhớ hôm qua suối còn trên núi Cùng sim rừng lớn giữa mùa trăng Em chạy nhẹ quanh đồi mưa bụi Suối giờ đây chảy xuống hồ xanh
Này em, hạt cà phê ĐàLạt Chín trên đồi mời gọi bầy chim Tôi và trâu lần theo ngọn thác Thèm giọt đắng cho vỡ mạch tim
Đường khuya lạnh quán đêm lưng dốc Khói thuốc trùm như những núi sương Em và tôi khuấy hồn trong cốc Giọt đen tuyền mình uống yêu đương
Căn gác sâu thấy núi sau nhà Vườn cải xanh búp non còn ngủ Tôi và trâu bắt đầu ủ rũ nhớ ruộng xanh và nhớ vuờn cau
Rồi một ngày mang theo thác đổ Cả rừng thông và những hồ sương Em làm quen mùi thơm lúa trổ Giếng nước trong tràn xuống đầy mương
Này em, áo bà ba thôn nữ Khói cơm chiều un trắng mái đưng Cánh áo len nằm sâu đáy tủ Còn hương đầu khi mới yêu đương
Năm tháng rộng trên đường xuôi ngược Tình nương nhau tình ngã tình nâng Để những mùa tuyết bay giá buốt Em còn mang chiếc áo hương nồng
Em nơi đây rực rỡ dương đào Con bồ câu trên cành gù gọi Giọt cà phê hồn tôi tiếp nối Màu dương đào tím cả hồn nhau.
Nghiêu Minh

|