PHỐ NÚI
Xe leo vừa đến lưng đèo Đã nghe vách núi thông reo chập chùng Dẫu mang áo ấm theo cùng Mà sao vẫn lạnh quá chừng... em ơi.
Cũng là thành phố của tôi Bên kia phố nắng bên đồi này mưa? Em yêu Đà Lạt trăng mờ. Chuyến xe thổ mộ bên hồ mù sương.
Phút giây tình tự yêu thương Chèo loang mặt sóng sương buông đẫm thuyền Thắm màu hoa áo trạng nguyên Đồi xanh gió gợn nắng nghiêng nghiêng chiều.
Ngại gì khi đã yêu nhau Dối gian câu hát qua cầu làm chi? Em như dòng thác Cam Ly Lúc say đắm lúc thầm thì khát khao...
Cho anh xin vẫy tay chào Xa em, phố núi, chiều nôn nao buồn Giã từ thành phố cao nguyên Anh xin gửi lại một niềm nhớ thương!
Lưu Chí Thiện (GĐAT)
|