ĐÀ LẠT TÌNH SẦU
Em chằng còn chi ở cuối đời Chỉ riêng niềm đau… Mãi không nguôi Còn đâu hẹn hò chuyện năm cũ Dấu ái mênh mang của một thời. Đà Lạt mộng mơ dưới mái trường Híền hòa êm ả sáng mờ sương Hàng thông tình tự hòai đứng đó Lả ngọn gọi người tiếng gió thương. Lung linh nắng tới đón mây hồng Vơ vẩn bay trong – mắt em trong Ngây thơ tinh khiết như trang giấy Trắng lắm…! Hỏi ai – người nhớ không? Ai đấy tương tư giấc mộng lòng Ngày thương … thấp thỏm những chờ mong Đêm nhớ ngắm sao hồn khắc khỏai Ai đã như mây mãi bềnh bồng! Mùa thu vội tới cho lá vàng Lá buồn sũng nước úa lênh lang Bóng chiều se sắt tình hai đứa Lệ nhỏ bên trời mây xám loang… Hết rồi còn đâu Cho dẫu niềm đau Thời gian vẫn xóay đào thật sâu Nhưng còn gì nữa… để tìm đến nhau!?
AnTrinh
|